>> Suy nghĩ táo bạo của hai cô gái “sống toàn cầu”
“Môi trường làm việc ở VN đang thay đổi”
– “Công dân toàn cầu” và “công dân nước Việt” – hình ảnh nào khiến chị hứng thú hơn?
Giang: Tôi hứng thú với hình ảnh một công dân nước Việt mang tinh thần toàn cầu.
Anh: Mình thích sự pha trộn của cả hai: là người Việt Nam nhưng hiện đại, năng động, luôn bắt nhịp với xu hướng mới của thế giới.
– Có khả năng làm việc toàn cầu, tại sao các chị lại chọn “trú chân” ở môi trường làm việc Việt Nam?
Anh: Trong giai đoạn này, trụ sở công ty ở Mỹ cần tôi sử dụng khả năng làm việc “toàn cầu” với các ban lãnh đạo, chuyên gia của công ty tại Hoa Kỳ, trở thành cầu nối thông tin, tham mưu và đề xuất các chương trình, dự án phù hợp với thị trường và chiến lược của công ty. Dù không có yêu cầu như vậy thì tôi vẫn sẽ làm tốt công việc và phát huy được khả năng của mình dù ở bất cứ đâu.
Giang: Đã làm việc trong nước, ở nước ngoài, làm với “cả Tây lẫn ta”, cả trong Nam ngoài Bắc, tôi thấy có một hiện thực đáng mừng là môi trường làm việc ở Việt Nam đang thay đổi.
Chúng ta vẫn kêu ca về những lề thói cũ nhưng đánh giá một cách khách quan, rõ ràng mọi thứ đang thay đổi, chỉ có điều có thể nó chưa ở một nhịp độ như chúng ta mong muốn. Vậy nếu chúng ta muốn, tại sao chúng ta không tham gia chung vào cái guồng đó để cùng thay đổi nó?
Tôi tự hào và vui vẻ khi với các dự án gần đây, khi tiếp xúc với các nhà đầu tư Việt Nam, tôi thấy họ trân trọng hơn ý kiến của các nhà tư vấn. Các doanh nghiệp VN cũng chú trọng hơn tới thương hiệu, tới việc bảo vệ bản quyền.
Một khi những “cái đầu” thay đổi, thì hệ thống dưới họ cũng sẽ thay đổi thôi. Không phải cứ phải đi xa để được ở nơi mà mình sẽ trở thành một mắt xích trong chuỗi dây xích đã đúc sẵn thay vì việc mình sẽ có khả năng giúp tạo ra một hệ thống tương tự.
|
|
Điệp Giang trước đền Coombo
ở Ai Cập
|
– Môi trường thế nào sẽ giúp việc sống, học tập và làm việc toàn cầu trở nên rộng mở hơn?
Giang: Đây là một câu hỏi chung chung, nhưng tôi cũng xin được phép trả lời rằng, đó là môi trường Mở. Mội môi trường cởi mở với những người đứng đầu có tư duy tốt, sẵn sàng chấp nhận thách thức và sự thay đổi, sẽ là nơi khuyến khích được tối đa khả năng sáng tạo của các cá nhân trong tổ chức. Và bạn biết đấy, sáng tạo và vận động tạo ra phát triển!
Anh: Chủ yếu là ở các tập đoàn, công ty đa quốc đa. Họ tạo điều kiện để nhân viên có thể sống, học tập và làm việc trên phạm vi rộng, tầm nhìn, hiểu biết cũng rộng lớn hơn.
– Thực ra ở trong nước cũng có thể làm việc toàn cầu. Điều quan trọng là đất nước đó có môi trường làm việc toàn cầu thế nào. Chị nhìn nhận thế nào về môi trường làm việc toàn cầu của Việt Nam và các chị có thể đưa ra một nước có môi trường làm việc toàn cầu hấp dẫn nhất mà chị đã trải nghiệm?
Giang: Tôi đã từng làm việc tại Hàn Quốc, Singapore,… Không biết có phải chỉ vì ít trải nghiệm hay không, nhưng tôi đã thực sự ấn tượng trước môi trường làm việc của Microsoft Đông Nam Á tại Singapore nơi tôi có điều kiện tới công tác. Các đồng nghiệp của tôi ở đó đến từ nhiều nước trên thế giới như Úc, Mỹ, Ấn Độ,…
Chúng tôi được ở tại khu nhà của Microsoft dành riêng cho các nhân viên trong thời gian đầu khi mới tới Singapore chưa có điều kiện ổn định chỗ ở và có các chỉ dẫn rõ ràng về phòng làm việc, đồ dùng văn phòng, thẻ ra vào,…
Ấn tượng nhất đối với tôi có lẽ là các buổi họp và các buổi đào tạo về công nghệ mới khi thời gian được rút ngắn bằng việc ngay khi chúng tôi vào buổi họp, mỗi người sẽ được phát một USB ở trong có chứa toàn bộ các file tài liệu về các vấn đề sẽ được đưa ra trong buổi họp đó kèm theo các laptop. Laptop của tôi mang từ VN sang không thể dùng trong toà nhà đó vì phần mềm cài không có bản quyền! (cười).
Các vấn đề được trình bày trên máy chiếu và chúng tôi dành phần lớn cho việc thảo luận, bất kỳ một điều gì gây tranh cãi sau khi đã thống nhất đều được sửa trực tiếp trên màn hình và mọi tài liệu này sau đó được chuyển vào e-mail của các thành viên. Tất nhiên, đừng dại dột đưa địa chỉ Yahoo vào danh sách e-mail đó!
Anh: Việt Nam có điều kiện chính trị ổn định, kinh tế phát triển nhanh, nhân lực trẻ, ham học hỏi, khả năng thích nghi cao, Internet và viễn thông cũng phát triển tốt, tỷ lệ người sử dụng Internet tăng rất đáng kể chủ yếu là giới trẻ. Theo mình nghĩ, Việt Nam hoàn toàn có thể có môi trường làm việc toàn cầu vì nhiều điểm mạnh trên.
Hoa Kỳ là đất nước có môi trường làm việc toàn cầu hấp dẫn nhất trên thế giới không chỉ với riêng mình. Ngoài ra, tôi còn thấy Ấn Độ là quốc gia đang phát triển rất nhanh và đang tạo ra môi trường làm việc hấp dẫn nhất. Ấn Độ hiện đang là “CALL CENTER” và các Trung tâm lưu trữ dữ liệu hàng đầu cho các quốc gia trên thế giới đặc biệt là Hoa Kỳ. Các trung tâm xử lý và lưu trữ dữ liệu mà khách hàng gọi đến các công ty tập đoàn lớn của Hoa Kỳ sẽ được xử lý và giải đáp tại Ấn Độ.
Đây cũng là mô hình Trung tâm lưu trữ dữ liệu và các điểm hỗ trợ giải đáp thắc mắc của khách hàng toàn cầu do Hi-Tek (Dot VN) đầu tư xây dựng tại Việt Nam trong thời gian tới, tạo điều kiện tốt hơn cho các công dân toàn cầu.
Giới trẻ – “phải sống” toàn cầu!
|
Ứng Ngọc Anh trong buổi giao lưu với SV về chủ đề “Marketing – con đường thành đạt” tại ĐH Thương Mại Hà Nội
|
– Các chị thấy gì ở khả năng thích ứng của giới trẻ Việt Nam với môi trường sống, học tập và làm việc trong môi trường quốc tế? Họ mạnh gì, yếu gì; hay thừa gì, thiếu gì?
Anh: Những khó khăn của người Việt Nam khi làm việc trong môi trường quốc tế đó là ngôn ngữ, khả năng làm việc tập thể, khả năng thuyết trình, đàm phán và quan trọng nhất là “tâm huyết và đam mê”…
Những khó khăn này có thể do đặc điểm văn hóa, cũng có thể là do giáo dục hoặc nhận thức. Nhưng bù lại, họ cũng đang cố gắng hoàn thiện mình và bắt kịp những tiến bộ của thế giới để tránh tụt hậu.
Giang: Giới trẻ Việt Nam hiện nay có điều kiện và cơ hội tốt để hội nhập và họ đã thích ứng rất nhanh với môi trường sống, học tập và làm việc ở nước ngoài hoặc ở những nơi có yếu tố nước ngoài. Tuy nhiên, không hẳn nhiều trong số họ đã hiểu thế nào là hội nhập toàn cầu.
Không phải có một chứng chỉ từ một trường nước ngoài, uống Coca, ăn Mc Donald, sáng chạy bộ, tối đi bar và tai đeo Ipod suốt ngày đã là hội nhập. Đằng sau đó, như tôi đã nói ở trên, cần ý thức rõ về năng lực bản thân và gốc rễ của mình.
Giới trẻ VN khá mạnh về khả năng thích ứng và đôi khi “ranh khôn” hơn nhiều đồng nghiệp ngoại quốc. Họ thậm chí dễ thành công, nắm bắt được các vị trí quản lý nhanh hơn và kiếm tiền giỏi hơn nhiều đồng nghiệp nước ngoài ở cùng hãng. Điều đó đôi khi tạo ra sự ảo tưởng rằng họ có tài năng nhiều hơn cái họ thực có.
Tôi không cho rằng giới trẻ Việt Nam đang thiếu hay yếu về hai điều này, nhưng có hai điều căn bản họ cần luôn rèn luyện, đó là Bản lĩnh và Đạo đức. Bản lĩnh để không bị choáng ngợp trước các thách thức hoặc trở nên nhanh chóng tự cao trước những thành công bước đầu và Đạo đức để làm nền tảng cho bất kỳ một hành vi nào, nhất là trong môi trường làm ăn của các doanh nghiệp.
|
Điệp Giang và Hoa hậu Hàn Quốc Honey Lee
|
– Khi Việt Nam vào WTO thì nhiều người bắt đầu chọn cho mình một phương châm sống: “Tầm nhìn toàn cầu, hành động địa phương”. Cách hiểu của chị về quan điểm này? Tính “toàn cầu” và tính “địa phương” thể hiện trong con người của chị? Theo chị. có sự mâu thuẫn nào giữa hai thái cực này hay không?
Giang: Phương châm sống như nói ở trên là không sai, thậm chí là quá đúng. Nhưng thực hiện được nó không phải là dễ. Thông điệp mà phương châm này muốn truyền tải đến chúng ta là nếu chúng ta kết hợp được hài hoà giữa những gì đã học được và đã được chứng minh là đúng (tầm nhìn toàn cầu) với hành xử của chúng ta trước những điều này không đi ngược lại môi trường nơi chúng ta sống và làm việc thì khả năng “sống sót” của chúng ta trong môi trường toàn cầu sẽ rất cao.
Ví dụ như khi bạn tuyên truyền một chương trình rất hay ho của một tổ chức phi chính phủ quốc tế ở vùng nông thôn, nếu bạn không khảo sát thực tiễn của dân cư ở đó thì bạn có nói giời bể thế nào cũng khó mà thuyết phục được người dân, hoặc một tổ chức nước ngoài muốn thí điểm nuôi bò sữa ở một vùng nông thôn và bò sữa cho năng suất cao nhưng bạn đưa về một vùng nóng nực ẩm thấp nhiều dịch bệnh nơi bò không có khả năng sống thì chương trình đó cũng sẽ thất bại.
Với bản thân mình cũng như nhiều người Việt Nam, tôi nghĩ, đi tới đâu thì mình cũng vẫn là mình thôi. Tôi có khả năng lạnh lùng và tỉnh táo trong việc đưa ra các ý kiến tác động tới kết quả nhiều dự án và thường đòi hỏi cao từ những người cộng sự hoặc cấp dưới nhưng tôi không có khả năng dễ dàng sa thải họ nếu tôi biết họ đang làm việc cho tôi trong một tâm trạng bất ổn vì chuyện gia đình chẳng hạn.
Cũng thế, khi tôi ở Hà Nội, tôi thường bất ngờ nhớ vô cùng một địa danh nào đó, có khi xa lắc tận… châu Phi nơi tôi đã từng qua, nhưng cứ ở đâu chưa được quá một tháng tôi lại nhớ Hà Nội vô cùng. Có khi nhớ cả một quán cơm mà cứ ngồi đó ăn là phải nghe những người bán hàng… chửi nhau. Điều đó không hề mâu thuẫn, nó giống như những khúc sông của một dòng sông vậy.
Anh: Trong môi trường kinh tế cạnh tranh toàn cầu và Việt Nam đã là thành viên của WTO, thì các công ty, tập đoàn luôn phải có tầm nhìn chiến lược, suy nghĩ toàn cầu, nhưng có khả năng hành động địa phương. Nói cách khác, chiến lược kinh doanh của 1 công ty phải thích hợp với môi trường toàn cầu nhưng lại linh hoạt tại từng địa phương riêng biệt.
Đó cũng là lý do tại sao các CEO luôn là người bản địa để hiểu tốt hơn về văn hóa và nhu cầu địa phương, nhưng được đào tạo bài bản và đặc biệt là kinh nghiệm quản lý trong các môi trường chuyên nghiệp như các công ty đa quốc gia thành công.
Họ cần có khả năng phân tích ngành trên phạm vi quốc gia, khu vực và toàn cầu để thấy được xu hướng phát triển của ngành trong hiện tại và tương lai. Và phương châm này đang dần trở thành chiến lược chủ chốt trong nhiều công ty.
– Một câu chuyện mà chị muốn chia sẻ trong những chuyến đi xa hoặc làm việc ở xứ người đã tác động đến sự thay đổi cách nghĩ, cách làm của chị?
Anh: Đó là chuyến thăm của tôi đến trụ sở của tập đoàn Intel, con người, hoạt động, cơ sở hạ tầng của tập đoàn đã làm tôi mở mang cả về cách sống, cách nghĩ và cách làm. Tại sao Việt nam và những người trẻ lại không nuôi dưỡng và thực hiện ước mơ trở thành một công dân toàn cầu?
Giang: Hồi tháng 12/2006, tôi đi nghỉ ở Melaka (Malaysia). Tôi đi bộ khắp khu phố và thấy một nhà hàng bán món mì rất ngon. Hôm sau, định bụng quay lại nhưng thấy hàng đó đóng cửa, hàng bên cạnh mở. Vào thử thì thấy món cơm ăn cũng được.
Hôm sau nữa định quay lại ăn cơm thì lại thấy hàng cơm đóng cửa, đành vào ăn món mì lạnh Nhật Bản ở bên cạnh. Sau rồi mới đoán ra, cả khu phố đó, vì mùa đó khách du lịch ít, nên họ đã phân công nhau, mỗi ngày chỉ một nhà hàng mở, để các nhà hàng trong khu đó cùng có cơ hội “sống sót” qua mùa khách ít.
Khi biết điều đó thì cảm thấy rất phục họ. Phục vì tư duy “buôn có bạn, bán có phường” được họ tuân thủ rất chặt chẽ. Điều đó không những giúp họ có thể duy trì các nhà hàng mà còn khiến cho các du khách có cơ hội thưởng thức nhiều món ăn và nhận biết được về tinh thần đoàn kết của người dân. Nó mang lại cảm giác dễ chịu và an toàn cho du khách.
Điều đó khiến cho tôi luôn có suy nghĩ, cần phải có được những đối tác, những êkíp tốt. Trong những lúc khó khăn, chúng tôi giúp đỡ nhau không chỉ với tư cách là bạn làm ăn, mà còn giống như những người bạn, tới lúc có việc thì có thể giúp đỡ nhau trải qua khó khăn vì không phải ai lúc nào cũng có thể “một tay che cả bầu trời”.
Và tôi ao ước sao, không chỉ những nhóm đối tác hiện đang cùng tôi có chung suy nghĩ ấy. Nếu các doanh nghiệp Việt Nam đều thấu hiểu rằng đây không còn là thời kỳ “cá lớn nuốt cá bé” mà là thời của những hợp tác “thắng – thắng” như vậy thì chắc chắn, môi trường kinh doanh ở VN sẽ được cải thiện nhiều.
– Cảm ơn Ngọc Anh và Điệp Giang!
Chùm bài: “Ở Việt Nam, sống toàn cầu”
|